disgracié
 | [disgracié] |  | tÃnh từ | | |  | mất lòng tin yêu, thất sá»§ng; bị bá» rÆ¡i | | |  | (nghÄ©a bóng) không may mắn, không được ưu đãi | | |  | Disgracié de la nature | | | không được tạo hoá ưu đãi | | |  | (từ hiếm, nghÄ©a Ãt dùng) vô duyên, xấu xà | | |  | Un visage disgracié | | | má»™t bá»™ mặt xấu xà |  | phản nghÄ©a Favorisé |
|
|