|
Từ điển Tiếng Việt (Vietnamese Dictionary)
đòn
1 d. 1 Äoạn tre, gá»— dùng để kê, tá»±a hoặc để khiêng, chuyển váºt nặng. Äòn kê. Cái đòn cân. Khiêng bằng đòn. Cá»— đòn đám ma (khung gồm nhiá»u đòn, dùng để khiêng quan tà i). 2 (ph.). Từ dùng để chỉ từng cái bánh tét. Gói mấy đòn bánh tét.
2 d. 1 Hình thức đánh và o thân thể nói chung, coi nhÆ° má»™t hình phạt. Thằng bé bị đòn Ä‘au. Dữ đòn*. Äỡ đòn. 2 Hình thức tác Ä‘á»™ng mạnh và trá»±c tiếp và o đối phÆ°Æ¡ng để gây tổn thÆ°Æ¡ng, gây thiệt hại, có tÃnh chất má»™t sá»± trừng phạt. Äánh má»™t đòn vá» kinh tế. Giáng trả những đòn ác liệt.
|
|
|
|